POST NIGHT SHIFT ALONG THE FENS / BÊN DÒNG SÔNG PENS SAU CA TRỰC ĐÊM

2nd Place / Giải Nhì

Peddling along the Fens, I start to decompress, swapping COVID tests for crickets, heart monitors for mallards. This night was longer than most. A man with failing lungs had asked for his daughter. We cannot allow visitors, I’d said. He asked me to speak louder through my mask. Stopping at the bridge, I let the moments flow to the creek beneath. Finally, alone, I peel off my mask, welcoming the breeze on smothered skin. A tree waves nearby. Sunlight leaks through its leaves. A robin scurries ahead, wrings a worm from the ground, and disappears in a flash of red.

Đạp xe dọc theo sông Fens sau ca trực đêm, tôi bắt đầu giảm bớt áp lực từ những lần đổi xét nghiệm COVID nhanh, chỉnh máy hỗ trợ tim phổi cho các bệnh nhân. Đêm này đã dài hơn bao đêm khác. Một người đàn ông bị suy phổi đã mong được gặp con gái của mình. Chúng tôi không thể cho khách thăm bệnh nhân, tôi đáp. Ông ấy yêu cầu tôi nói to hơn qua lớp khẩu trang của mình. Dừng chân bên cầu, tôi để mặc cho những khoảnh khắc trôi theo dòng sông nhỏ bên dưới. Cuối cùng, một mình, tôi mở khẩu trang, đón làn gió thổi nhẹ lên làn da mặt đã bị kìm nén và che phủ. Một cây xanh đang đung đưa gần đó. Ánh sáng mặt trời xuyên qua từng tán lá. Một con chim cổ đỏ lướt nhẹ lên phía trước, mang theo một con sâu từ mặt đất và biến mất trong nháy mắt.

Translation: Duyen Trieu

Andrew Park, 30 Years old,
Back Bay.

Ilustration: Michelle L’Heureux.